Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

10/01 - 11/01/2016

gần nửa năm tưởng mình mạnh mẽ, nhưng em đang lừa dối bản thân với ngần ấy thời gian, em đã và đang nuôi hi vọng anh quay về nhiều lắm.
Hôm nay là buổi liên hoan cuối cùng em lại càng nuôi hi vọng, sẽ có gì đó khác thay đổi, sẽ có bất ngờ như em từng ước ao. Nhưng em lầm, người vẫn thế, có hơn chăng chỉ là cái bắt tay hờ hững và chén rượu chúc tập thể lần cuối, là lần cuối thật sự.
Anh chị TL an ủi, chúc em chén rượu nhưng nó làm em cay mắt, em cứ tưởng mình mạnh mẽ nhưng là từ đây, nỗi đau đớn lại bắt đầu, vết thương lại ứa máu, em chỉ biết từ đó trở đi mà khóc cho ngon lành. ừ thì là lần cuối, ai đó thương hại hay vui mừng em mặc kệ, hãy cứ để kệ cảm xúc của em nó ứa chảy.
Về quán hát. mắt đã sưng húp rồi, muốn cho say để quên à, cái cảm giác say biết nhưng vẫn chao đảo và gắng gượng bước đi lại càng thấy tỉnh, lại càng được sống thật với cảm xúc của mình, nhưng vẫn còn kiềm né, không khóc được to, mà là như trì triết, day cho ứa máu, hoen vết, ai đó có lại cốc đầu, có véo mũi, có chúc và an ùi cũng chỉ là sự thương hại, còn người quan trọng vẫn đang nhởn nhơ hờ hững, đang ham vui riêng mình đó thui.
Là em hát, em được hát cho anh nghe lần cuối, em ko đủ can đảm để hát bài em và anh đã có kỷ niệm cùng nhau, anh muốn hát bài đó...em biết nhưng bạn giành míc anh cũng chẳng còn cơ hội tặng em bài đó lần nữa. Nhưng cám ơn vì " Một vòng trái đất", "Lời nguyền" được hát với nhau là em vui rồi, ta không thể nói với nhau nhưng có lẽ lời bài hát cũng đủ để chúng mình hiểu nhau lần này nah nhỉ
- Yêu em không?
- Anh yêu em. Yêu anh không?
- Thật em yêu anh
Lời nói đó vẫn in sâu vào tâm trí của em...
...
thực sự bài hát này quá giống anh và em bấy giờ. Nhưng em chấp nhận, em mỉm cười. Là vì ta còn yêu nhau, không phải anh đã hết tình cảm. Chỉ vì ta không thể bên nhau, sau này không thể thuộc về nhau nữa thôi.
em không muốn biết sự thật nữa, em cũng không muốn biết bí mật anh muốn che giấu nữa, em sợ, sợ còn đau hơn gấp vạn, đừng le lói bất kì manh mối gì nữa, nó chỉ làm em thêm suy nghĩ mà suy sụp thôi.
Là lần cuối anh ngồi cạnh em, chạm vào đầu em, muốn an ui và nói điều gì đó phải không ? nhưng lại không biết tn phải không, đầu óc em quay cuồng chỉ biết có anh ngồi bên mà khoảng cách và lạnh lùng đến sợ.
Trở về phòng. anh ra cổng làm gì thế ?
em nghe nga kể lại, anh bảo dứt khoát chuyện tình cảm, đau lắm, em đã khóc cả đêm, cái tn tối đó có lẽ là tn cuối cùng em gửi anh mà không mong hồi đáp, vì em biết anh đã dứt khoát thì đã chẳng để em phải đau khổ tới mức này, tới lúc này.
Sáng nay em lại khóc rất nhiều, đau đầu, đau nơi ngực trái và đau cả cái miệng cố gắng gượng kìm nén không được khóc thật to, em tệ thật , tát cả bọn đang hạnh phúc trong tình yêu vậy mà em , mình em đau khổ lại để ảnh hưởng tới người khác.
Em yêu anh.
Anh đã buông tay em như thế.
Đã đến lúc em phải nhẹ lòng như anh.
Nếu còn duyên sau này mình gặp lại.
Duyên thế này thì coi như anh làm quá khứ1
Là vì anh đã dứt, mình em chẳng thể nào hàn gắn nổi
em đuối sức, vì anh bỏ buông cho em tất cả.
Cảm ơn người em yêu.
Em chấp nhận buông tay anh.
Yêu anh mãi.
Tạm biệt mối tình đầu của em.
Chúc anh sau này sẽ tìm được cô gái thật tốt đem lại cho anh hạnh phúc
Em kém cỏi nên thất bại dành tặng anh hạnh phúc.
Anh cũng chúc em phải thật hạnh phúc và may mắn trong tương lai đi.
vì giờ đây em sợ sẽ lại gặp người nữa giống anh chỉ để lại đau khổ cho em mà thôi
p/s: Anh có thể tưởng tượng được không khi đang viết những dòng này người anh từng yêu và hứa hẹn nhiều điều: một tay bịt chặt miệng, một tay bóp chặt cổ họng để không một tiếng động, từng tiếc nấc phát ra, đấm mạnh nơi ngực trái.
Anh đau giống em không ???

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét