Hiểu nổi không cái cảm giác cả ngày vui đùa cười nói vô tư.
Tưởng bản thân đã có thể nhẹ nhàng xem nhẹ mọi chuyện.
Vậy mà đêm về lại dành cho bản thân một khoảng không gian để...tự dưng buồn...
...
Không từng nghĩ mình có ý định tránh mặt.
Không còn quá bận tâm vì một điều đã xa
Có lẽ gặp mình là cái quà sinh nhật to tướng tặng một người đã cũ từng quen :)
Giờ đây một mình
hỏi người như thế ?
Mình còn duyên không anh ?
Bất chợt nhìn thấy nhau tại nơi từng đau thương...
Cớ sao vậy ?
Bữa nay sinh nhật đó. Không còn mặn mà chau chuốt. Cũng không thèm gửi người một lời chúc không thật...
Lời hỏi thăm dành cho mình liệu thật hay chỉ là hư vô ?
Tạm biệt! Em ổn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét