Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

em định viết, viết cho những gì đã qua, viết cho những ngày tháng yên bình bên anh, những giây phút hạnh phúc, những kỉ niệm đáng nhớ . Nhưng em lại có một nỗi sợ lớn lắm, em không dám viết, em sợ mọi thứ sẽ hiện về nguyên si vừa mới như hôm qua. Rồi em sẽ lại chỉ càng yêu anh hơn mà thôi, rồi em sẽ lại càng khóc nhiều hơn vì mất anh trong gang tấc. Thì em xin giữ lịa nó cho riêng mình, giữ nó cho anh, giữ lại nó trong quá khứ đẹp đẽ. Không biêt anh thế nào nhưng vì em sẽ mãi maĩ không quên đâu nên em yên tâm giữ cả lại trong tim...
em tự nhận đau, em tự nhận lỗi tại mình, tại em hết, cái bí mâtj và sự vô tâm kia chỉ là giả dối anh tạo ra để em ghét anh, để anh buông tay em trong sự vô tình bậc nhất, cái con người đang cố tỏra em biết đó không phaỉ là anh, đó chỉ là cái mặt nạ mà điều duy nhât nó đạt được là để em ghét anh hơn,nhưng nó thất bại rồi,nhưng em cũng không phải là kẻ chiến thắng.
em thua rồi! anh có vui không ???

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét