Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

Đố ai nằm võng không đưa



Đố ai nằm võng không đưa,
Đố ai gặp lại người xưa không nhìn.
Đố ai quên được chữ tình,
Đố ai quên được bóng hình người yêu.

Người ta nói yêu là ngốc,
Bởi chữ tình là nguồn gốc chữ ngu
Đôi khi con người ta cần dừng lại.
Dừng lại để rồi bước nhanh hơn...


Đôi khi con người ta cần buông tay.
Cần cho đi để rồi có nhiều hơn.
Đôi khi con người ta cần khóc..
Khóc thật lớn để rồi cười thật to.

Đôi khi con người ta cần một mình..
Một mình vẫn tốt không cần tình yêu .


Vài câu trả lời vui cười cho bài thơ trên:

Người chết nằm võng không đưa
Người mù gặp lại người xưa không nhìn
Người điên quên được chữ tình
Người khùng quên được bóng hình nguời yêu
Người ta nói yêu là ngốc
Ví ai đọc bài này cũng ngốc vậy luôn

.........
Nắng từng nằm võng không đưa
Mây từng gặp lại núi xưa chẵng nhìn
Mưa tuôn bôi xóa chữ tình
Gió lay quên được bóng hình người yêu
---------
Nắng kia sở dĩ vô hình
Cho nên nắng mới không làm võng đưa
Còn mây là kẻ phụ tình
Làm sao còn dám ngước nhìn núi xưa
Mưa tuôn bôi xóa chữ tình
Vì mưa đã quá vô tình mưa ơi
Gió lay lay mãi không thôi
Vì người gió thích đã xa gió rồi
..........
Con nít nằm võng hong đưa
Gương soi gặp lại người xưa hong nhìn
Chiếc bóng quên sạch chữ tình
Gương soi, bóng nước quên hình người yêu
.........
Con cóc nằm võng không đưa
Con cóc gặp phải người xưa không nhìn
Con cóc quên được chữ tình
Con cóc quên tuốt bóng hình người xưa
Con cóc nói yêu là ngốc
Bởi chỉ con người mới ngốc mà thôi
...........
Con nít nằm võng không đưa
Thất tình gặp lại người xưa không nhìn
Họ Sở quên 1 chữ tình
Mất trí quên được bóng hình người iu
Người ta nói : yêu rồi thành kẻ dại khờ
Đang yêu thành kẻ mộng mơ đêm ngày

(sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét